Lời chứng thực
Khi tôi đến Pháp, tôi không biết một chữ tiếng Pháp nào, nhưng người bạn đời của tôi không muốn tôi học tiếp Pháp. Chồng tôi cũng không muốn tôi làm việc. Anh ấy nói với tôi rằng anh ấy sẽ chăm sóc cho tôi. Anh ấy kiểm soát mọi thứ. Tôi đã phải xin tiền anh ấy mỗi khi tôi đi siêu thị. Mặc dù sự việc đã diễn ra trong nhiều năm, nhưng phải đến ngày anh ấy bạo hành tôi thì tôi mới nhận ra là cuộc hôn nhân này có vấn đề và tôi phải ra đi. Đó là một hành trình dài, nhưng cuối cùng tôi đã xây dựng được cuộc sống độc lập ở Pháp.
Khi anh ấy bắt đầu trở nên bạo lực, tôi vô cùng sợ hãi nhưng không biết phải phản ứng thế nào vì tôi cảm thấy tội lỗi và nghĩ đó là lỗi của mình. Cuối cùng khi tôi quyết định rời xa anh ấy, anh ấy đã dọa sẽ báo cảnh sát vì tôi không có giấy tờ. Tôi đã hoàn toàn bị sập bẫy, nhưng tôi quá xấu hổ để nói với những người thân yêu của tôi. May mắn thay, tôi đã tìm thấy một hiệp hội giúp tôi hiểu rõ quyền lợi của mình và giúp tôi trên hành trình của mình. Tôi vẫn đang trên con đường xây dựng lại từ đầu.
Tôi đã mất một thời gian dài để nhận ra vấn đề nghiêm trọng như thế nào. Mọi người không nói nhiều về chuyện cưỡng hiếp trong hôn nhân, và tôi không biết mình có thể làm gì vì tôi là người xa xứ. Anh ấy là người Pháp, còn tôi là người nước ngoài: Tôi có cảm giác rằng mọi người đều tin anh ấy, chứ không phải tôi. Mọi người đều nghĩ rằng anh ấy rất tốt! Ngoài mối quan hệ của chúng tôi, anh ấy được mọi người yêu quý và ai cũng nghĩ anh ấy là người tốt còn tôi là người nước ngoài không đáng tin cậy. Khi tôi nghĩ lại khoảng thời gian đó trong cuộc đời mình, tôi không thể tin rằng mình đã mất nhiều thời gian đến như vậy để có thể đưa ra quyết định phản kháng.